QUỲNH HƯƠNG
Như người đẹp tắm trong đêm
Ngọc ngà e ấp bên thềm khói nhang
Mõ khuya trơn tuột
Rỡ ràng…
Trinh nguyên lặn ngụp trên chàm sương hoang
Vừa chạm khẽ
ánh tơ vang
Trăng rung rinh nõn
nhụy nhàng diễm hương
Không gian phấn
loãng du dương
Trôi qua khe nhạc bất thường xôn xao
Trộm nhìn em tự hư hao
Rình em lõa thể giữa chao đảo hình
Sắc hương tự tước đoạt mình
Đẩy anh ngã giữa tự tình miên man
Khóc bình minh rực rỡ
tràn
lên em phủ trắng bạt ngàn héo hon
Khép tay nâng búp rũ mòn…
Am Các Minh