DANH MỤC BÀI ĐĂNG

Tổ khúc MUỐN YÊU EM THÊM NGÀN NĂM NỮA - Thơ Am Các Minh


 1. ANH KHÔNG MUỐN BIẾT LÝ DO

Anh sẽ không hỏi vì sao em muốn ra đi
Thật ra cũng chẳng để làm gì
và rồi cũng lại chẳng ích chi

Anh đã âm thầm đến bên bờ biển cả
dang tay ra và tự hát một mình
bản tình ca trên bọt sóng lung linh
Những người tình của sóng
cũng đã lần lượt theo gió ra đi
và chẳng có lý gì
lại chẳng thể ra đi.....

Anh đã lặng lẽ đến bên từng hạt bụi
khép tay lại và tự kỉ một mình
bản tình câm nhỏ bé li ti
Những người tình hùng vĩ
cũng đã để mặc bụi theo gió ra đi
và chẳng có nghĩa gì
lại chẳng thể ra đi....

Nhưng sẽ chẳng bao giờ anh chịu nhận mình là sóng
cũng sẽ chẳng bao giờ anh chịu nhận mình là bụi
vì lòng cao ngạo đáng thương
anh luôn tự coi mình là biển cả
anh luôn tự ngắm mình hùng vĩ
nên sẽ chẳng ích gì
và cũng sẽ chẳng bao giờ anh níu giữ...

Nhưng em yêu hỡi
liệu có thứ gì rộng lớn hơn biển cả?
khi những con gió mát - lạnh được sinh ra từ đó
và vẫn sẽ phải quay về nơi đó
Liệu có thứ gì to lớn hơn núi cao hùng vĩ
khi những con gió ấm - nóng được sinh ra từ đó
và vẫn sẽ phải quay về nơi đó
Nếu thực sự có một thứ bao la hơn thế
Nếu thực sự có một thứ lớn lao hơn thế
Đó chỉ có thể là tình yêu...

Tình yêu là nỗi sợ hãi cho mọi biển cả
Tình yêu là nỗi sợ hãi của mọi điều hùng vĩ
Nếu thực sự có một tình yêu mới có thể thổi em ra khỏi đời anh
thì khi đó anh cũng chỉ là sóng
thì khi đó anh cũng chỉ là bụi
trong chuỗi đời bất tận của em...

 2.
Là khi em nói "yêu chàng mãi mãi"
thì tôi quên hết tôi rồi
Có không người một lần?
Có không người nhiều lần?
Ta nhớ nhau chỉ vì ta rất đau

Là khi tôi nói "yêu nàng mãi mãi"
thì tôi đã nhớ ra rồi
Có đôi lần một người
Có đôi lần nhiều người
Nói yêu tôi chỉ vì họ thấy vui...

Nỗi đau bao giờ sẽ nhiều?
Tôi khát khao nói yêu lần nữa
Nói yêu bây giờ có thừa?
Mà sao tôi như chưa từng yêu?

 3

TÔI CẦN EM CHỞ CHE

Tôi thì luôn nghĩ mình mạnh mẽ
Nhưng mẹ bảo:
tôi cần người chở che
Bằng một cách nhìn rất đời nào đó
mẹ bảo tôi rất dễ bị lòe

Tôi thì chẳng bao giờ chịu lắng nghe
luôn khăng khăng mình sẽ theo chính nghĩa
nhưng đôi lần thấy đời như vòi đỉa
ôm đớn đau hậm hực trở về

Sống thật trên đời này đâu dễ
nhưng tôi thấy mình chẳng thể khác đi
và thực ra tôi cũng chẳng cần chi
vì tôi tin những gì đẹp đẽ

Nhưng dưới con mắt người đời thì có lẽ
tôi thuộc về dĩ vãng thủa xa xưa
sống bằng niềm tin, lý tưởng dại khờ
nương tựa mình bằng giấc mơ đạo nghĩa

Thêm mỗi ngày thêm một lần thấm thía
Thêm mỗi năm thêm một lần đổ bể
Chỉ mỗi mình tôi chắc rằng không thể...
nên có lẽ tôi cần em chở che

 4.

NẾU SAU NỤ HÔN NÀY ANH CHẾT

Nếu sau nụ hôn này anh chết
thì em hãy cứ quên lãng anh đi
để tình yêu mãi còn nguyên vẹn mãi
như từ khi nó chưa phải là gì

Nếu sau nụ hôn này anh chết
thì em hãy yêu người khác ngay đi
để cảm xúc vẫn luôn luôn mới mẻ
như từ khi nó đã chẳng là gì

Nếu sau nụ hôn này anh không chết
thì em cũng có thể giết anh đi
nếu hồn yêu đã bay về nơi khác
thì xác yêu cũng chẳng giữ được gì

Hãy để tình yêu mãi mãi luôn bất tử
như từ khi nó chưa là gì...

 5.

MUỐN YÊU EM THÊM NGÀN NĂM NỮA

Mình tôi trôi giữa đêm hoang dại
Ngày tháng như cơn phù du
Người yêu ơi em còn quay lại?
Đường xa khắc khoải mịt mù

Sao...
không nhớ nổi mùa thu?
Sao...
không nhớ nữa bao giờ?
Tình như gió
Tình như có đó mà không...

Trời mênh mông
Đất cũng mênh mông
Chỉ mỗi người bé nhỏ long đong
Thế gian nghiêng ngả quay vòng
Thân trai lao lác ngược dòng trần ai

Chí làm trai vẫn miệt mài
Thân làm trai cũng mệt nhoài vì em
Mặt trời chẳng mọc về đêm
Tình yêu tôi cũng yếu mềm giống ai



Để rồi mai... 
tháng năm với đắng cay triền miên
Để rồi quên ...
nỗi đau thét lên bao cuồng điên
Để rồi quên...
tôi sẽ không như hồn nhiên
tôi sẽ không như thật hiền
Tôi sẽ không như rủa nguyền 
phôi phai...

 
Chỉ còn trăng trôi trắng đêm nhân loại
Còn hoa rơi trắng thềm đá vỡ
Chỉ còn sương rơi trắng rừng ma dại
Còn sóng vỗ trắng biển u hoài
Chỉ còn mây bay trắng trời ảm đạm
Còn tình trắng xóa phút chia tay
Chỉ hồn tôi trôi trắng em mềm mại

Ôi dĩ vãng có bao giờ trở lại?
Nhìn những giấc mơ xác xơ văng dài
Tôi thực lòng muốn yêu em thêm ngàn năm nữa

Thêm ngàn năm
ngàn năm...
Thêm ngàn năm
ngàn năm...
Để biết tình yêu không thể nào rút cạn
Để biết bão giông không thể nào ngăn cản

Tôi thực lòng muốn đưa em đi thêm ngàn năm nữa
Tôi thực lòng muốn đưa em đến cõi mơ nào đó
Tình như gió
Tình như không...
mà có

Đường xa...
Vun vút...
Đường xa...
Lóng lánh ánh cười chói lòa
Nhịp trái tim tôi như trống trận vỡ òa
Bóng dáng em rơi như thiếc nhạc
Phủ lên non nước vạn trùng xa.....

Tác giả: Am Các Minh
Share this article :
 
Support :Mas Template
Copyright © 2011. AM CÁC MINH - All Rights Reserved
Share by BIT Templates Published by Mas Template
Proudly powered by Blogger